[Review| TV series] Trường Nguyệt Tẫn Minh – Till the end of the Moon (2023) (2024)

Posted byD.E.A.T.H - 1324 May, 202317 September, 2023Posted inReviewTags:Review, till the end of the moon, trường nguyệt tẫn minh, tv series

[Review| TV series] Trường Nguyệt Tẫn Minh – Till the end of the Moon (2023) (1)
[Review| TV series] Trường Nguyệt Tẫn Minh – Till the end of the Moon (2023) (2)

Cảnh báo: Bài viết có thể tiết lộ nội dung phim!

\Dẫn đề/

Oke quay lại với một bộ phim có duyên tiền định nhưng lại bỏ quên giống Alice in Borderland 🙂 Bối cảnh cho tôi biết về “Trường Nguyệt Tẫn Minh” đó chính là một người bạn cùng lớp Đại học, chúng tôi cũng quen biết sơ sơ, ra trường rồi nghiễm nhiên chúng tôi không còn liên hệ gì nữa nhưng ít lâu sau lại có duyên hội ngộ khi tôi bắt đầu thực tập tại một công ty trong ngành. Người ấy hơn tôi 1 tuổi, và cũng vào làm trước tôi cả nửa năm nên tôi đu theo làm hậu bối. Họ giúp tôi khá nhiều, và cũng rất thân thiện chân thành: tôi rất biết ơn điều đó. Một hôm không có việc, chúng tôi đều ngồi trong phòng nhân viên nghỉ, thì người đó có coi phim bộ. Hỏi ra thì là “Trường Nguyệt Tẫn Minh”. Lúc đó thậm chí tôi còn không thể đọc lại được đúng tên tựa của nó, tôi còn cười sao mà khó nhớ. Trớ trêu thay, giờ tôi lại bị từng chữ Hán Việt đó khắc hằn từng nét đau lòng đến vậy *cười*.

Họ đề xuất tôi nên xem vì diễn viên đẹp. Tôi cười, và cũng có về thử nghé 5 phút đầu tiên nhưng rồi sau đó bận việc nên cũng bỏ. Cho tới lúc rảnh rỗi sau khi thôi việc, tối mới bắt đầu tiếp duyên dang dỡ. Tôi đã xem hết bộ trong khoảng 5 ngày, ngày cuối cùng cũng là ngày công chiếu tập cuối bộ phim. Tối hôm đó sau khi đọc xong hết những phản hồi spoilers hay bình luận từ độc giả chính truyện, tôi mới sẵn sàng xem tập cuối. Thật ra cái kết không hẳn tệ hay thiếu ý tưởng hay đoản hậu như nhiều người nhận định, chỉ là cảm thấy nó hơi cụt. Chắc cũng là lẽ thường tình khi phim bị cắt đến 18 tập, các tình tiết trong nửa sau của bộ đã quá giật cục, đứt quoãng, và rất chắp vá. Nếu thực sự được phép công chiếu đủ, tôi nghĩ bộ phim sẽ được đón nhận tích cực hơn thế nhiều.

\Diễn giải/

Về hình thức: Là phim Cổ trang Giả tưởng nên phim khá đầu tư về kĩ xảo và hậu trường, các chiêu thức, làm phép cũng như giao chiến rất cầu kì và tỉ mỉ. Song nhiều khán giả vẫn soi ra kha khá sạn trong từng cảnh quay, thiếu chỉnh chu một vài chi tiết trong vấn đề chuyển cảnh và góc camera (Tôi bị kĩ tính trong việc nhìn diễn viên ở góc máy này đang làm một việc mà góc khác lại làm thế khác nên hơi khó chịu xíu). Trang phục và đạo cụ không quá nổi bật, (ví dụ, không tôn được tính chất của nhân vật, nhất là những nhân vật phụ, quần chúng), nhưng nhân vật chính thì hơi cầu kì :))) Song, nhìn chung là đẹp *cười*.

Về nội dung, phim thay đổi và cắt bỏ khá nhiều so với nguyên tác. Tôi có đọc sơ sơ một vài chương của Hắc Nguyệt Quang, thấy rằng bối cảnh truyện và xây dựng nhân vật với nhiều điểm khác nhau. Nhưng có lẽ với các khán giả của riêng phim truyền hình thôi thì nếu thực sự để tâm vào chi tiết truyện cũng có nhiều diễn tiến hơi trái với lẽ thường tình và hơi gượng ép. Ví dụ như hình tượng Đạm Đài Tẫn lên làm một vị vua yêu nước thương dân ngay lập tức với kí ức đau thương, số phận Ma cốt và hoàn cảnh lúc bấy giờ, dẫn đến cú lật ngôi của vị sư huynh trong 5 giây khiến cho tôi không khỏi bàng hoàng vì tốc độ diễn tiến của phim. Đồng thời tần suất nhân vật Lê Tô Tô bay qua lại giữa hai thái cực căm phẫn đến cùng cực và yêu đến say đắm kẻ thù của tam giới tứ châu khiến cho tiền đình tôi hơi hoang mang. Nhưng chắc là do phim bị cắt nên tôi hơi lag chút xíu, nhìn chung đạo diễn thành công trong việc tạo dựng lòng thương cảm cho quá khứ tan nát cõi lòng của nam chính và tiến thoái lưỡng nan của nữ chính. Nhưng hơi bất công cho các nhân vật khác thì có vẻ như họ chỉ là chất làm đầy thời lượng tập phim.

Về diễn xuất, diễn viên: Diễn viên đẹp xuất sắc *cười*, diễn viên chính nhập tâm thành công nhân vật của mình, song La Vân Hi có vẻ hơi chật vật khi bế Bạch Lộc (ý kiến chủ quan thôi, tại cảnh đang đau lòng mà thấy anh bế chị tổn sức quá *cười*).

Rồi, tới phần quan trọng nè, đừng nghĩ tôi hài hài vậy mà nghĩ tôi coi phim vô tri nhé. Nãy giờ có vẻ bình luận hơi hời hợt nhưng thật ra tôi khóc khá nhiều khi xem phim.

Những điều tôi học được từ bộ phim:

  1. Không phải ai sống tốt cũng sẽ có cuộc sống an yên, cũng như không phải ai xấu cũng sẽ gặp tai ương: Ắt hẳn ai cũng có quá khứ, có kí ức, có nơi xuất phát ban đầu. “Con sóng phía sau không đẩy thuyền về phía trước, điều đẩy bạn về phía trước và theo hướng nào là hoàn toàn nằm ở động cơ trong chính bạn.” Nhờ Diệp Hạ Vụ mà Đạm Đài Tẫn có một cuộc đời khác với 500 sau, nhờ cô mà anh có thể tin vào bản thân và giải phóng mình khỏi cái xiềng xích của số phận mà Ma Thần đã viết ra cho Ma Thai. Anh chọn đi theo tôn chỉ và niềm tin của chính mình. Còn Tang Tửu chọn đau khổ và căm phẫn suốt kiếp, Diệp Hạ Vụ chọn hi sinh cho Đạm Đài Tẫn và Lê Tô Tô chọn sẽ cùng nhau biến mất khỏi thế gian. Cả anh và cô đã học được: Không ai có thể thay đổi quá khứ nhưng chúng ta luôn có quyền lựa chọn chủ đích viết nên câu chuyện cuộc đời mới này khác đi, tại bất cứ thời điểm nào, vẫn không là quá muộn.
  2. Nếu thực sự kiếp luân hồi là có thực, việc gì phải sợ đau thương? Thực chất, cái kết của một bộ phim chỉ là thời điểm mà tác giả muốn dừng. Đau thương hay hạnh phúc cũng chỉ là khoảnh khắc. Mà đời là còn mãi, cuộc sống là tiếp tục. Liệu có chắc những bộ phim có hậu, trong tương lai vẫn thế; và liệu có chắc những cái kết chia xa, trong tương lai không còn gặp lại… Tất cả phụ thuộc vào kì vọng và trí tưởng tượng của mỗi người. Có chăng cuộc đời này cũng thế. Nếu không phải tập cuối là cái chết mà số kiếp tuần hoàn, chúng ta sẽ luôn trải qua những hỉ nộ ái ố trong kiếp luân sinh. Ắt chẳng có ai mong mình phải sống trong đau thương hay thiếu thốn, nhưng nếu biết rằng điều này là khó tránh khỏi và đó là một phần của trải nghiệm linh hồn, nếu biết rằng sau giai đoạn trước kia ta đã có hoan hỉ, có mãn nguyện; nếu biết sau kiếp nạn này là kiếp sung sướng đến tận cùng, an yên đến trăm năm? Liệu khi thực sự chắc chắn răng có phúc hay vô phúc chỉ là vấn đề của nhất thời; liệu khi biết vạn sự đều hữu hạn trong muôn kiếp luân hồi; liệu khi biết không có gì là uổng phí,… thì chúng ta có sống tốt hơn, có an yên hơn và sống trọn ở hiện tại hơn? Như thể cả một bộ phim nói về 3 kiếp người, ma/yêu, thần của Đạm Đài Tẫn và Lê Tô Tô, nếu thực sự thời gian là vĩnh hằng, ắt hẳn đấy chưa là kết thúc, và họ sẽ gặp lại nhau ở một kiếp khác, đỡ đau thương hơn, ít sóng gió hơn, và có thể bên nhau trọn vẹn hơn… Tôi tin là vậy.
  3. Trong cái đau khổ tận cùng vẫn là điều quý báu, trong cái hoan hỉ tận cùng vẫn là thứ duy nhất, bởi đó là của ta, là trải nghiệm của ta, và cảm nhận thuộc về ta. Giống như cái cách Đạm Đài Tẫn chọn những chi tiết đẹp đẽ và bình yên nhất trong cuộc đời anh để cho vào Bát Nhã Phù Sinh của mình, chỉ với hi vọng sau này nếu ai đó có duyên, sẽ được sống lại những tháng ngày đó, dù là vô thực, nhưng đó là ước mơ của anh, là mong muốn của một con người từng tồn tại. Nếu thực sự căm hận cuộc đời như số phận tiền định của Ma Thai, anh đã không để dành một góc trong tâm trí mình cho sự an yên hạnh phúc và để trân quý cả một quãng đường chỉ có phản bội và tang thương. Ắt hẳn từ giây phút đó, từ giây phút Lê Tô Tô dưới danh nghĩa Diệp Hạ Vụ xông vào thế giới của anh, dẫu là người mang lại bi ai tột cùng, nhưng đó cũng là diễm phúc tột cùng: Và anh không hề hối tiếc. Điều đó dẫn tôi đến ý cuối cùng:
  4. Sinh bất hồi kiến, tử bất từ tâm. – Sống không ngoảnh lại. Chết không quên tình. Thời thế vần xoay, nhân sinh vô thường, vạn sự vốn chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc mong manh của vô tận. Giống như cái cách tam kiếp trải qua của hai nhân vật, dẫu muôn vàn chuyện xảy ra cũng chỉ là một cái chớp mắt, không thứ gì sót lại ở kiếp sau, duy chỉ chấp niệm là trường tồn. Lê Tô Tô mang chấp niệm cứu gia quy về 500 năm trước cho Diệp Hạ Vụ giết Đạm Đài Tẫn, Tang Tửu vì căm phẫn mà mang mối nợ duyên từ Minh Dạ, và Diệp Hạ Vụ cũng vì nặng chữ tình mà đến khi trở thành thần tiên nguyện tan biến cùng Thương Cửu Mân. Còn Minh Dạ cả một đời thần linh chưa từng rung động nhưng nguyện chết để gánh nợ sát sinh cho Tang Tửu, Đạm Đài Tẫn cũng một đời lẻ bóng cô độc cũng thề sống đến tận cùng trong cõi U Minh chỉ để tìm lại nguyên thần Diệp Hạ Vụ, còn Thương Cửu Mân cũng vì chữ tình mà thà tan biến vào hư vô cho Lê Tô Tô có một cuộc đời an yên đến vĩnh hằng. Phải chăng tất cả kiếp người, thần, ma đều chỉ quay về một mối sơ khai? “Cẩn kí sơ tâm” – Tắc Trạch từng tặng cho Tang Tửu câu nói này, như thể một lời nhắc nhở hết kiếp này sang kiếp khác, dù vai trò và bối cảnh có đổi thay, nhưng duy chỉ chấp niệm thuở ban đầu sẽ mãi như thế. Vốn dĩ cuộc sống này không có nghĩa, và cơ thể này cũng chỉ là một phương tiện. Con người đến thế gian này dưới dạng linh hồn – hay nguyên thần – mang những bài học và ý niệm từ những kiếp luân hồi trước. Khi bước vào một nhân dạng mới, như thể chúng ta đang đi trên một con thuyền mới vậy: hết khúc sông này, chúng ta sẽ rời thuyền để đến một chặng đường, một con sông khác, có người mang hành lý nặng vì đã đi đường dài, nhiều sự kiện, có người thì tay trắng do buông bỏ dọc đường…. Thực ra không ai bắt chúng ta phải qua sông cả, và cũng không ai bắt chúng ta đi tiếp để làm gì, con sông vẫn là con sông, không có thuyền thì sông vẫn chảy: việc chúng ta đến và trải nghiệm cuộc đời mới là thời điểm chúng ta có suy nghĩ và nó mới bắt đầu có ý niệm. Hành lý chúng ta đi cũng dầy dần lên nhưng chúng ta có quyền lựa chọn để khắc cốt ghi tâm những điều quan trọng nhất. Hai người họ, dẫu qua bao con sông xa gần, trên bao con thuyền có giao có ly, thì họ luôn bấu víu lấy một sợi dây duyên nợ kết nối với nhau, một chấp niệm in đậm về nhau, xem như một sự chỉ lối, một manh mối để luôn tìm thấy nhau và đi đúng đường.

\Lời kết/

Chẳng biết sao tôi vẫn mong phim sẽ có phiên ngoại. Dù biết trong cõi vô tận sẽ có ngày họ tìm về với nhau. Người ta nói, kiếp trước phải ngoái đầu nhìn nhau 500 lần, kiếp này mới có dịp hội ngộ. Huống chi họ đã duyên chồng nợ chất, thì ắt hẳn ít nhất sẽ có một kiếp tương phùng. Tôi chỉ tội cho những người sống trong kiếp của Đạm Đài Tẫn: cả một đời đau thương tối tăm, đến lúc mãn nguyện trong ánh sáng ấm áp cũng là lúc mọi thứ kết thúc. Buồn thay chúng ta là những con người qua đò mà không thể ngoảnh lại, đôi khi có những mảnh đời dẫu bi ai thế nào kiếp này, cũng không biết được thái lai ra sao. Thôi thì ai cũng có quyền lựa chọn. Mỗi người có một chặng đường riêng. Tôi chỉ mong những người nào có duyên đọc đến được những dòng này, có lẽ không thể một đời huy hoàng sáng chói, nhưng đủ an yên và bình lặng trong tâm. Đời thì lắm sóng, tâm chúng ta đủ tịnh thì không sợ không đến được bờ.

Buổi trưa ngồi một mình ở trạm sau khi ăn cơm xong, 24/05/2023 (sau tận 2 tuần tôi mới có thời gian viết xong toàn bộ cái review này *cười*)

To the Death...

[Review| TV series] Trường Nguyệt Tẫn Minh –  Till the end of the Moon (2023) (2024)

References

Top Articles
Latest Posts
Article information

Author: Allyn Kozey

Last Updated:

Views: 5685

Rating: 4.2 / 5 (43 voted)

Reviews: 82% of readers found this page helpful

Author information

Name: Allyn Kozey

Birthday: 1993-12-21

Address: Suite 454 40343 Larson Union, Port Melia, TX 16164

Phone: +2456904400762

Job: Investor Administrator

Hobby: Sketching, Puzzles, Pet, Mountaineering, Skydiving, Dowsing, Sports

Introduction: My name is Allyn Kozey, I am a outstanding, colorful, adventurous, encouraging, zealous, tender, helpful person who loves writing and wants to share my knowledge and understanding with you.